Viết cho con: Về những ngày trống rỗng

Con yêu quý,

Gần đây, thi thoảng mẹ thấy con ngẩn người, lơ đễnh, thờ ơ. Hôm qua, con còn hỏi mẹ tại sao dạo này con không buồn, không vui, bạn con đùa dai ở lớp, con cũng không buồn giận. Con không thích thú, không hoài mong, không mặn mà với cả những sở thích trước giờ vẫn theo đuổi. Con sợ cảm giác này, nhưng không có cách nào thoát ra khỏi nó.

Để mẹ nói cho con nghe. Có những lúc trong đời, ta dường như mất hết mọi cảm xúc đối với thế giới xung quanh. Những thứ mà bình thường vốn thu hút con giờ không còn hấp dẫn nữa. Thay vào đó con dường như tê liệt, mất kết nối với bên ngoài. Cảm giác ấy có thể không dễ chịu chút nào, nhưng hãy nhớ, điều này là bình thường, trạng thái này rồi sẽ đi qua.

Tình trạng trống rỗng có thể do nhiều nguyên nhân, có thể là con đã bị căng thẳng, lo lắng vì chuyện học cuối cấp, vì kỳ thi vào đại học đã cận kề, hoặc cũng có thể, con gặp vấn đề gì đó mà chưa tìm ra cách giải quyết… Sự tê liệt cảm xúc chính là phản ứng mà cơ thể con tự động sinh ra để tự bảo vệ mình. Mẹ nhớ lại, có lẽ con gặp tình trạng này là do giai đoạn trước con tập trung cho mấy kì thi thử căng thẳng quá, cũng có thể do cô bạn thân nhất của con vừa chuyển sang trường mới.

Những khi như thế này, mẹ muốn con hãy hít thở sâu, tạm quên nghĩ đến tình trạng hiện tại và hướng bản thân theo các hoạt động khác: đi tắm, vẽ tranh, viết nhật ký, nghe nhạc, xách xe đi lòng vòng…. Hãy thử làm bất cứ việc gì để kích thích các giác quan khác, giảm bớt tình trạng tê liệt của cơ thể. Hãy nói chuyện với người khác, nhất là một người chín chắn, có suy nghĩ tích cực, có mối quan hệ lành mạnh với con… Mà con biết không, mẹ sẽ rất vui lòng được làm người bạn để con tìm đến khi trong lòng trống trải không biết nói cùng ai, mẹ sẵn lòng ngồi im lặng bên con chỉ để con yên tâm rằng có ai đó ở bên mình, sẵn lòng làm chỗ dựa cho mình.

Ngay cả khi trải lòng với ai đó, hay làm gì đó để quên là rất khó, thì con có thể tự thưởng cho mình một ngày không làm gì cả. Người Ý có một khái niệm thú vị là dolce-far-niente (hạnh phúc của việc không làm gì cả). Một ngày lười biếng không làm gì, không nỗ lực, không suy nghĩ, rút cạn sạch năng lượng tiêu cực khỏi mình đôi khi là phương thuốc tốt để con tái tạo sinh lực cho một chặng đường mới.

Hãy coi tâm trí con như chiếc bình, trút hết nước đi để đổ đầy bình mới. Thi thoảng cần phải trút bỏ những điều không đáng giữ, để gạn về mình những niềm vui, những suy nghĩ tích cực và sâu sắc. Mỗi lần bình rỗng, là một lần con lớn khôn thêm. Thi thoảng chúng ta lại cùng nhau làm rỗng bình con nhé.

Chia sẻ bình luận của bạn

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.