“Vấn đề với hầu hết chúng ta là thà bị phá hủy bởi những lời tán dương hơn là được cứu rỗi bởi những lời chỉ trích” – Norman Vincent Peale
Ở tuổi này, cha mẹ thấy con dường như nhạy cảm hơn với bất cứ bình luận tiêu cực nào về bản thân. Con than thở thầy cô trên lớp khắt khe, sầm mặt khi cha mẹ nhắc nhở chuyện dùng điện thoại khuya. Cha mẹ hiểu, những lời nói thẳng thường khó nghe, những điều thật lòng đôi khi không như chúng ta kỳ vọng. Nhưng thực tế, những “vị thuốc đắng” đó lại rất cần cho con trên hành trình trưởng thành phía trước.
Nếu người góp ý đưa ra lời phê bình thật lòng, đó là món quà mà con nên trân trọng. Họ chấp nhận sự khó chịu từ con để giúp con cải thiện bản thân, tránh được những điều xấu. Con ạ, những lời tán dương không phải lúc nào cũng là tốt. Nếu ai đó luôn đồng ý với những gì con nói và làm thì hoặc là họ không có chính kiến cá nhân, hoặc là họ không thành thật với con.
Thậm chí, nếu con phải nhận những lời chỉ trích ác ý, đó cũng là một cơ hội để rèn luyện bản lĩnh. Thế giới bên ngoài vòng tay của gia đình, nhà trường luôn khắc nghiệt hơn nhiều những gì con tưởng tượng. Học cách bình tĩnh đối mặt với những lời nói xấu sẽ giúp con trở nên mạnh mẽ, và đồng thời, bao dung hơn.
Trưởng thành không phải là đóng chặt cửa, hoài nghi trước mọi lời khen, cũng không phải là tìm mọi cách chạy theo bong bóng của sự tán dương. Trưởng thành là khi con định rõ giá trị của bản thân và đủ vững vàng để mở lòng tiếp thu mọi ý kiến và chắt lọc ra được từng cái hay cái dở. Khi đó, con sẽ có được cái nhìn mới mẻ, đa chiều về mọi vấn đề trong cuộc sống và sẵn sàng tận hưởng từng bước của hành trình khám phá thế giới xung quanh.
Thật tuyệt vời khi những gì chúng ta làm được đồng tình bởi người khác. Nhưng cũng tuyệt biết bao khi con đủ tỉnh táo để biết rằng, thật may mắn lúc đó có người đã trách mắng ta.