Thư gửi những người con thích đọc sách

Gửi con – “mọt sách cá tính” của mẹ,

Cả ngày hôm nay, mẹ cứ nghĩ mãi về câu hỏi của con, rằng: “Có phải ai mà thích đọc sách là nhạt nhẽo lắm không hả mẹ?” Con kể rằng, học kì đầu tiên của lớp 10 đã qua đi, mà con thấy sao mình chẳng thể hoà nhập với cuộc sống cấp 3 này. Các bạn con, ai cũng tham gia một câu lạc bộ tài năng nào đó, tổ chức các sự kiện hoành tráng hay đơn giản là có thật nhiều chuyến đi thú vị. Ấy vậy mà con lại chẳng có nhiều hứng thú với những hoạt động như thế. Con buồn buồn than thở “Chẳng biết con như thế có là “mọt sách” lập dị không mẹ nhỉ?”

Nhưng con của mẹ ơi,

Đọc sách chẳng có gì là lập dị, càng không phải là nhạt nhẽo. Đọc sách, thực ra là một công việc đòi hỏi cao về trí tuệ và cảm xúc, một hành động đẹp. Bởi vì, đọc sách, sẽ cho con nhiều điều, trong đó, có những điều vô giá…

Như kiến thức con có được từ những cuốn sách khoa học, những công trình nghiên cứu phức tạp. Mẹ đôi khi chẳng thể hiểu hết những cuốn sách con của mẹ đang đọc. Mẹ chỉ vui vẻ làm “nhà tài trợ” cho những “kiệt tác” mà con háo hức chỉ cho mẹ ở nhà sách, mang máng như là “Tư duy nhanh và chậm”, “Gullible du kí”, “Phải trái đúng sai”… Bởi vì sách là thế giới rộng lớn viết lại trên trang giấy nhỏ, mẹ tin con đang khám phá thế giới một cách thật say mê – điều đó thật đáng quý. Bởi lẽ những định lí, phát minh, phân tích con đọc không chỉ mở ra những chân trời mới mà còn kích thích trí tuệ, giúp não bộ vận động và phát triển. Mẹ thích con của mẹ thông minh và tự tin như vậy.

Như cảm xúc mà những trang viết đẫm chất đời, những dòng thơ lắc nhịp êm ái trong lòng con mang lại. Từ chuyện cổ Grim, Andersen, chuyện ngụ ngôn La Fontaine, đến “Hoàng tử bé”, “Harry Potter”, “Kính vạn hoa”, con bước dần vào “Cuốn theo chiều gió”, “Những người khốn khổ”, “Cánh đồng bất tận”… Mẹ rất tin rằng, những trang văn, trang thơ hay nhất sẽ luôn biết cách chạm đến trái tim con, rung lên những cảm xúc đẹp. Để đặt cuốn sách xuống, con hiểu thêm một chút về thế giới sâu thẳm của nội tâm con người, nhận ra những vẻ đẹp bình dị xung quanh và trân trọng sự kì diệu của cuộc sống. Mẹ thích con của mẹ sống tinh tế và giàu cảm xúc như vậy.

Như tâm hồn rất đẹp của con, hình thành từ những bài học đắt giá về cuộc đời trên sách. Khoa học hay văn chương, kinh tế hay tâm lý… xét đến cùng, những cuốn sách đó đều giúp con hoàn thiện mình. Bởi vì đọc sách, con học được cách bình tâm và chuyên chú vào công việc của mình, học cách nghiên cứu và tìm tòi đến cùng chân lí, học cách cảm nhận sâu sắc về con người và cuộc đời. Người ta vốn lo lắng và sợ hãi vì những điều nằm ngoài tầm nhận thức của mình. Hiểu biết hơn sẽ giúp con sống có ích, nhân ái và vui vẻ. Với mẹ, chẳng có gì hạnh phúc hơn thế.

Và còn bởi vì, chẳng ai có quyền phán xét sở thích và cá tính của con cả. Mỗi người sinh ra vốn đã có riêng những khoảng trời của mình. Với người này, đó là âm nhạc, những bước nhảy, ánh đèn sân khấu, với người kia, đó là sân cỏ, bể bơi, nhà thi đấu… Với con, đó là những trang sách. Bay bổng và mộng mơ. Kì vĩ và rộng lớn. Hiểu biết mênh mông mà những cuốn sách mở ra sẽ là hành trang vô giá trên từng bước đường con đi, nói với con, rằng mình là ai, mình còn những gì chưa biết, những gì cần biết. Chính điều đó sẽ tạo nên cá tính hấp dẫn, chiều sâu tâm hồn của riêng con mà nhiều người không thể có. Vậy thì, có gì đáng buồn phiền và xấu hổ nhỉ?

Trong khi thế giới điện tử ngoài kia có quá nhiều cám dỗ, đâu đó vẫn ngập tràn những hình ảnh, bộ phim, bài viết hời hợt, thậm chí là độc hại, con của mẹ có thể ngồi đây, bình tĩnh đọc một cuốn sách hay sau ngày dài học tập căng thẳng. Mẹ tin rằng, điều đó thật đẹp – cái đẹp ấm áp, giản dị và bền vững của một tâm hồn giàu có.

Chia sẻ bình luận của bạn

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.