“Nếu bạn mất thời gian vào việc đánh giá người khác, bạn sẽ không còn thời gian để yêu họ.” Mẹ Theresa

Phán xét một người là chuyện rất dễ. 

Con sẽ dễ nhìn thấy bộ đồng phục cũ, những cuốn sách nhàu và nụ cười ngượng nghịu của bạn khi lắc đầu từ chối lời rủ rê trà sữa thay vì những nỗ lực tới trường ẩn sau đó. Con chỉ thấy bạn “sao tằn tiện đến khó gần”. Con sẽ dễ nhận ra khuôn mặt này có nhiều khuyết điểm, cơ thể kia không hoàn hảo. Nhưng những gì chúng ta thấy chỉ là một nửa câu chuyện. Đằng sau mỗi vết sẹo, mỗi điểm đặc biệt là một câu chuyện mà có lẽ chỉ người trong cuộc mới hiểu thấu. Không có ai là hoàn hảo. Nếu cứ mải miết tìm một người toàn vẹn rồi mới mở lòng thì có lẽ cả đời này ta sẽ phải chịu cô đơn. 

Không phán xét là bước đầu tiên để ta có thể tiến gần hơn đến người khác và học cách yêu thương. Khi đó, con có thể dễ dàng vượt qua những rào cản ban đầu, cũng không vì các định kiến mà bỏ qua những người bạn tốt, từ đó sống chan hoà và được yêu mến hơn. Hãy giúp con tập luyện thói quen ấy từ những điều đơn giản – khuyến khích con tham gia vào các hoạt động tình nguyện như chăm sóc trẻ em nghèo, hỗ trợ các vùng khó khăn, giải thích cho con hiểu sự khác biệt và không hoàn hảo của mỗi cá nhân chính là điều đem đến sự đa sắc màu cho thế giới hay ủng hộ con trong những quyết định táo bạo của riêng mình. 

Với một tâm hồn bao dung và rộng mở, chắc chắn con sẽ biết cách tìm ra những hạnh phúc nhỏ bé trong từng mối quan hệ xung quanh mình.

Chia sẻ bình luận của bạn

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.