Dạy con đặt câu hỏi

Hellen Keller, tác giả câu nói này là cô gái mù và điếc có bằng đại học đầu tiên trên thế giới.

Cô sinh năm 1880 ở Mỹ. Ngày nhỏ lúc còn chưa biết nói, cô bị một cơn sốt nặng dẫn đến mù và điếc, rồi câm. Helen giao tiếp bằng cử chỉ và sống khá bản năng vì không ai tìm được cách dạy dỗ cô bé cả. Mãi cho đến năm 7 tuổi, Helen được gặp cô giáo Anne Sullivan, người đã dạy cô đánh vần bằng tay. Cô bé chợt vỡ ra về thế giới. Từ đó trở đi, không ai có thể ngăn Helen học hỏi được nữa. Cô bé muốn biết về mọi thứ, thậm chí muốn thi vào đại học. Lúc bấy giờ hệ thống chữ nổi cho người khiếm thị chưa phổ biến, cô giáo Anne phải vào phòng thi ngồi cạnh đọc đề và Helen phải viết xuống câu trả lời đúng ngay từ lần đầu tiên. Cô tốt nghiệp đại học, trở thành nhà diễn thuyết, tác giả sách… Helen Keller qua đời năm 87 tuổi vẫn trong bóng tối và sự tĩnh lặng nhưng với một tâm trí phong phú thông minh.

Câu chuyện về Helen nhắc nhở chúng ta, những người lớn, những bậc cha mẹ, thỉnh thoảng hãy tò mò và học hỏi những điều mới. Chúng ta có những giác quan rộng mở, nhưng tuổi tác và kinh nghiệm sống đôi khi làm ta đóng đầu óc lại và nghĩ rằng mình đã có mọi câu trả lời. Khi con hỏi một câu khó, hãy tự tin đáp “Ba/mẹ không biết, để ba/mẹ tìm hiểu rồi nói với con”, và thật sự đi tìm câu trả lời. Cha mẹ không cần dạy con tất cả, nhưng hãy sẵn lòng học cùng con.

Chỉ cần thế thôi là cha mẹ đã dạy con rất nhiều rồi, phải không?

Chia sẻ bình luận của bạn

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.