châm ngôn về nuôi con

“Một đứa trẻ có thể dạy cho ta rất nhiều thứ. Lòng kiên nhẫn là một ví dụ.” – Franklin P. Jones 

“Một đứa trẻ có thể dạy cho ta rất nhiều thứ. Lòng kiên nhẫn là một ví dụ.” – Franklin P.Jones đã từng nói như vậy. Có lẽ, cha mẹ là những người thấu hiểu điều này hơn cả. Xuyên suốt hành trình nuôi dạy con, bài học lớn nhất mà cha mẹ nhận được chính là tính kiên nhẫn. 

Một tuổi, con khóc trắng đêm, nhất quyết không chịu ngủ. Cha mẹ mắt nhắm mắt mở dỗ dành, chỉ biết ôm con, ru con mà chẳng thể quát mắng. Hai tuổi, con vẫn làm ướt quần, rồi nở nụ cười “đần thối”. Cha mẹ lại loay hoay giặt hết chậu quần áo này đến chậu quần áo khác, mà chẳng thể tức giận. Ba tuổi, con muốn nằm giữa cha mẹ, thiếu hơi một người thôi là con choàng tỉnh giấc. Cha mẹ bèn lên giường thật sớm, nằm cạnh ôm con, ru con cho đến khi con thiếp đi trong giấc ngủ thật sâu. Con hồn nhiên chẳng biết rằng, vì con, cha mẹ đã kiên nhẫn hơn trước nhiều lắm.

Năm tuổi, cuộc sống đối với con là một dấu hỏi chấm to tròn. Con thắc mắc tại sao con chim lại biết bay, tại sao tivi phát ra tiếng nói, tại sao lại gọi là “màu hồng”, tại sao con không được ăn nhiều kẹo. Trước một nghìn câu hỏi vì sao, dù chóng mặt tới thế nào, cha mẹ cũng trả lời cho bằng hết. Con hỏi gì, cha mẹ cũng tìm cách giải thích. Con hỏi không ngừng nghỉ, cha mẹ cũng không ngớt trả lời. Con hồn nhiên chẳng biết rằng, nhờ có con, mà cha mẹ đã kiên nhẫn hơn trước nhiều lắm. 

Mười tuổi, con được giao thật nhiều bài tập khó, và mang sách vở về nhà với khuôn mặt phụng phịu. Con nói con chẳng muốn học bài, con chẳng hiểu phải làm sao để giải đúng, con nũng nịu: “Bố mẹ làm hộ con đi!”. Thương quá, cha mẹ lại cặm cụi đọc đề bài, loay hoay tìm cách giải phù hợp, rồi chậm rãi giảng đi giảng lại cho con hiểu. Con hồn nhiên chẳng biết rằng, con đã khiến cha mẹ kiên nhẫn hơn trước nhiều lắm.

Mười lăm tuổi, con ương bướng và ngang ngạnh. Con nói dối cha mẹ để đi chơi điện tử, con làm mất sách vở để cô giáo gọi cha mẹ tới lớp, con thức khuya dậy muộn mặc cha mẹ “kêu gào”. Nhưng “cả giận mất khôn”, cha mẹ lại lặng yên cùng nhau suy nghĩ và bàn bạc. Thay vì mắng nhiếc hay cấm đoán, cha mẹ bình tĩnh chấp nhận con, tìm hiểu mong muốn của con, rồi từ từ khuyên nhủ con làm theo những điều đúng đắn. Con bướng bỉnh chẳng biết rằng, để cùng con vượt qua giai đoạn này, cha mẹ đã phải kiên nhẫn nhiều lắm. 

Ngày con bước vào tuổi trưởng thành, cha mẹ hãy nhìn lại toàn bộ cuộc hành trình thật dài mà mình vừa đi qua, để nhận thấy sự kiên nhẫn của mình đã được tôi luyện như thế nào. Khi dành hết tình yêu thương cho một đứa trẻ, bạn nhất định sẽ nhận lại bài học về lòng kiên nhẫn.  

Chia sẻ bình luận của bạn

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.