“Đừng khóc vì mọi chuyện kết thúc. Hãy cười vì nó đã xảy ra.” – Dr. Seuss
Cuộc sống hay thích thử thách chúng ta.
Đôi khi bằng những điều nhỏ bé như một bài kiểm tra khó, một cú ngã nhẹ, một email từ chối công việc. Nhưng đôi khi đó là những cú sốc mà tưởng chừng ta không thể nào vượt qua được – trượt đại học, một căn bệnh tai ác, sự thiếu vắng một người thân thuộc.
Trở thành người như thế nào, được quyết định bởi thái độ và lựa chọn của ta vào chính những thời điểm ấy. Ta có thể chọn lùi lại, buồn bã, lo sợ, hoài nghi, chấp nhận rằng cuộc sống này, cũng có giới hạn, mình chỉ có thể làm được từng ấy thôi. Ta cũng có thể “cứng đầu” hơn. Ngã thì dậy. Trượt thì thi lại. Gác lại nỗi buồn để chạm đến những điều tốt đẹp hơn.
Thực tế, thoả hiệp hay vui vẻ bước tiếp, là thái độ có thể thay đổi cuộc đời một con người. Tôi vẫn thích một câu nói khuyết danh “kẻ bất hạnh chỉ nhìn thấy khó khăn, người hạnh phúc thì luôn nhìn thấy những cơ hội”. Sợ hãi thu mình lại trước vấp váp khiến chúng ta dễ bỏ qua những điều tươi đẹp đằng sau. Nhìn thẳng vào thất bại để tiếp tục khám phá thế giới mới là cách chúng ta, đặc biệt là những người trẻ, lớn lên và trưởng thành.
Vậy, trước những thử thách và cơ hội trùng điệp trước mắt các cô cậu học trò cuối cấp, các bậc cha mẹ sẽ làm gì để giúp con giữ vững sự tự tin và lạc quan, giúp con học cách “cười vì mọi chuyện đã xảy ra”?