Chuyện sinh viên đi làm thêm không còn xa lạ. Nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ có ngày đứa con gái bé nhỏ của mình lại xin bố mẹ đi làm phục vụ ở một quán bánh nhỏ xíu như thế.
Câu trả lời của tôi đương nhiên là “không”. Con bé là vật báu của hai vợ chồng. Một chút sứt tay của con tôi cũng lo lắng. Thậm chí phần lớn quần áo hàng ngày tôi còn phải giặt cho. Gia đình tuy không giàu có nhưng chưa bao giờ để con thiếu thứ gì so với bạn bè. Vậy tại sao con phải ra ngoài kia bươn chải, nhận công việc đầu tiên vất vả, phức tạp và chẳng “học thức” chút nào như thế?
Nhưng con bé quyết tâm đi làm bằng được. Con dỗi mẹ. Con nịnh bố. Con kéo bạn đến chơi nhà để kể cho chúng tôi nghe “đi chạy bàn không hề nguy hiểm như bố mẹ lo”. Con cho chúng tôi xem ảnh quán bánh “gọn gàng thơm lừng” mình muốn xin vào. Con cam đoan mình sẽ “trưởng thành” lên rất nhiều. Con bảo bây giờ mình “người lớn rồi”.
Cuối cùng thì tôi cũng đành chấp nhận.
Và có lẽ đó là quyết định “đầu hàng” đúng đắn nhất của tôi.
Những ngày đầu tiên làm việc, con như tham gia vào một trận chiến. Ngày nào cũng về nhà trong tình trạng mệt lử, buồn ngủ rã rời. Bài vở trên lớp cũng dần vào guồng, nặng và khó hơn. Bố mẹ ngồi nghe con kể về ngày xin nghỉ làm mà không biết nên cười hay nên buồn cùng con.
Chỉ biết rằng, bây giờ nhìn lại, bố mẹ cũng rất cảm ơn những ngày tháng chạy bàn ấy – đã rèn nên cô sinh viên luôn cười niềm nở, biết cách lau bàn thật sạch, biết trân trọng ngày tháng trên giảng đường với tri thức. Và hơn hết, con hiểu và trân trọng sức lao động của chính mình. Trân trọng để biết hướng đến những mục tiêu cao lớn, trân trọng vì biết rằng đồng tiền kiếm ra không dễ dàng.
Chính tôi cũng nhận được một bài học lớn – có những kinh nghiệm lớn khôn, ta không thể mong con nhận ra trong một sớm một chiều chỉ bằng lời nói của mình. Hãy cứ để con tự đi, tự trải nghiệm bằng những va vấp của chính mình!
Với tôi, làm việc ở cửa hàng bánh, con thực sự đã “trưởng thành” lên rất nhiều.
Có anh chị nào cũng đã từng có con xin đi làm thêm những công việc chân tay như con tôi không? Nếu có thì hãy cũng chia sẻ với cộng đồng RMIT & Cha Mẹ nhé.