“Con gái lớn của tôi đang học năm nhất chuyên ngành Quản trị kinh doanh tại một trường đại học ở TP Hồ Chí Minh. Vừa rồi cháu có nói với chúng tôi là muốn bảo lưu 1 năm để đi làm thêm, vừa để trải nghiệm cuộc sống, vừa để khám phá xem bản thân mình thật sự thích gì.
Tôi rất bất ngờ nhưng cũng bình tĩnh hỏi xem dự định trong một năm đó cháu sẽ làm gì thì cháu có chia sẻ là cháu đã xin được làm nhân viên phục vụ trong một nhà hàng pizza, làm theo ca từ 4 giờ chiều đến 11 giờ đêm, thù lao 15,000/ giờ kèm một bữa ăn miễn phí. Tôi hỏi cháu vì sao con muốn đi làm thêm ở đó thì cháu bảo vì đó là một nhà hàng pizza rất thành công và nổi tiếng, cháu muốn làm việc cùng họ để quan sát và học hỏi cách thức kinh doanh. Thêm nữa, ban ngày cháu muốn đi học thêm tiếng Nhật vì từ lâu cháu đã yêu thích con người và văn hoá Nhật Bản. Cháu cũng muốn thử tự mình kiếm ra tiền để sống độc lập với bố mẹ và va chạm nhiều hơn với cuộc sống trước khi đi học trở lại.
Tôi có nói với cháu là con có thể làm ít đi và vẫn duy trì việc học được không? Thì cháu nói là không muốn thế, muốn nghỉ hẳn một năm vì hiện tại cháu không cảm thấy hứng thú với việc học nữa. Nếu tiếp tục thì sớm muộn gì cháu cũng sẽ bỏ.
Hiện tại tôi chưa biết khuyên cháu ra sao. Tôi thật sự không muốn cháu nghỉ học một năm vì tôi sợ sau khi đi làm, cháu sẽ không còn muốn đi học trở lại nữa, như vậy việc học sẽ trở nên dở dang. Chưa kể công việc cháu muốn làm lại là một công việc chân tay với đồng lương rất thấp, liệu những kinh nghiệm khắc nghiệt đó có thật sự hữu ích cho cháu không?
Tôi chỉ muốn cháu học cho xong được tấm bằng rồi sau đó muốn làm gì thì làm.
Không biết có bố mẹ nào gặp phải tình huống như tôi chưa? Mong bố mẹ đưa ra lời khuyên giúp.