Chúng ta mỗi người một khác, nhưng đều sinh ra và chết đi bên gia đình

Những ngày này, khi cả thế giới đang phải gồng mình chống chọi với căn bệnh dịch thế kỉ, mọi sinh hoạt đều thu nhỏ lại trong căn nhà của chính mình, bố mẹ mới thấy thấm thía câu nói của Anthony Brandt, rằng “Chúng ta mỗi người một khác, nhưng đều sinh ra và chết đi bên gia đình”. Thật may mắn khi chúng ta có một nơi để trở về, có những người thân yêu nhất để chăm sóc và bầu bạn, phải không con? 

Nhớ lại những ngày thế giới còn chưa hỗn loạn vì bệnh dịch. Con thích đến trường, bởi chơi với các bạn thật là vui. Con thích các lớp học ngoại khoá, bởi con được đắm mình trong bộ môn nghệ thuật yêu thích. Lớn lên chút nữa, con sẽ háo hức tham gia những chuyến đi tình nguyện, những cuộc hành trình du lịch khám phá cùng bạn bè. Và khi trưởng thành, con sẽ khao khát được bước chân vào những tập đoàn lớn, với thật nhiều ước vọng về sự nghiệp. Nhưng con yêu à, hãy nhớ rằng bất cứ khi nào con cảm thấy buồn bã hay mệt mỏi, hay thế giới ngoài kia bỗng trở nên “tối sầm”, con sẽ luôn luôn có thể trở về nhà cùng bố mẹ. 

Khoảng thời gian này khiến bố mẹ nhớ về chuỗi ngày con chưa đầy năm tuổi. Con đói, con ngứa răng, con sốt, con buồn ngủ,… bố mẹ đã luôn ở đó, bên cạnh con, dỗ dành và chăm sóc. Bố có thể vòng đi vòng về mười cây số từ công ty để giặt tã trong lúc mẹ cho con bú. Mẹ có thể thức cả đêm ngồi nguyên một tư thế, ôm con trong vòng tay và hát ru để con ngủ được một giấc thật ngon. Cùng con tập nói, dắt con tập đi, dạy con đạp xe và chơi cùng con mỗi buổi tối. Bố mẹ đã từng là những người bạn thân thiết nhất của con; con luôn miệng: “Bố mẹ chơi với con nhé?”. 

Rồi con cũng đến tuổi đi học. Con học bài, xem phim, đọc sách. Con đến trường, đi chơi, tán gẫu với bạn bè. Bố mẹ không còn ở cạnh con cả ngày dài, nhưng luôn mong bữa tối đến thật nhanh để được nghe con kể chuyện trường lớp. Chỉ cần thấy con có một ngày vui vẻ, là bao áp lực ở công ty đều tan biến hết. Những lúc con bị điểm kém, hay cãi nhau với người bạn chơi thân, bố mẹ lại loay hoay nghĩ xem có thể nấu cho con món gì thật ngon, hay nên đưa con đi xem chương trình gì để giải toả cảm xúc. Dù không còn là cả thế giới đối với con, nhưng bố mẹ sẽ luôn ở phía sau, để khi mệt mỏi, con có thể “ngã” vào lòng bố mẹ.

Bố mẹ nghĩ, Covid-19 là một giai đoạn thực sự đáng trân quý. Cả nhà chúng ta như được bước vào cỗ máy thời gian để quay trở lại mười năm trước, có thêm cơ hội để yêu thương và quan tâm tới nhau nhiều hơn. Và con yêu à, sau đại dịch này, bố mẹ tin con sẽ tiếp tục mạnh dạn tiến về phía trước, theo đuổi những hoài bão và ước mơ của mình, mà không quên rằng cả nhà vẫn luôn ở đây, theo sát con và là nơi con có thể dựa vào bất cứ lúc nào. Đưa con đến với cuộc đời này, và cũng sẽ đi cùng con tới những năm tháng xa thật xa trước mắt. 

Chia sẻ bình luận của bạn

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.