“Đã có lúc con nghĩ rằng khi lớn lên, con không muốn trở thành một người giống như cha.”

Những ngày chập chững là một đứa trẻ, trong mắt con cha vĩ đại như một siêu anh hùng. Cha biết mọi điều con không biết, cha làm được tất cả những điều con không thể làm, cha đưa con đến những nơi thật mới lạ, và cứ như vậy, con cảm thấy ngưỡng mộ cha thật nhiều.

Lớn hơn một chút, con lại thấy cha chẳng còn như trước. Cha không dịu dàng như mẹ, không nuông chiều những cảm xúc mới lớn của con, cũng chẳng chịu lắng nghe những tâm sự của con bao giờ. Đằng sau những điều tuyệt vời mà con từng biết về cha, là những tật xấu mãi chẳng chịu thay đổi. Ấy vậy mà lúc nào cha cũng nhắc nhở con rằng không được làm điều này, điều kia, và phải trở thành người như thế này, thế khác.

Con rất yêu cha, nhưng nhiều lúc con chẳng hiểu được cha đang nghĩ gì. Trong mắt con, cha dần dần không còn là người hùng nữa.

Con không thích một người cha không biết tự chăm sóc cho sức khoẻ của bản thân, đôi khi để mẹ phải lo lắng thật nhiều. Con không thích một người cha nóng tính, không giỏi tự kiểm soát cảm xúc. Con không thích mỗi khi cha mải miết lo chuyện bao đồng để rồi đôi lúc lỡ mất bữa cơm nhà. Càng lớn, lại càng có thêm nhiều điều con không thích ở cha. Đã có lúc con nghĩ, nếu con là cha, nhất định con đã có thể làm tốt hơn như vậy, nhất định lớn lên con sẽ không giống như cha.

Thế nhưng mỗi ngày trôi qua, những buổi học ngày một nhiều, công việc làm thêm cũng ngày một bận rộn hơn, những mối quan hệ xung quanh con cũng theo đó mà trở nên phức tạp. Đã có rất nhiều lúc con thức khuya, bỏ bữa. Cũng có lúc con nổi nóng với cha mẹ. Rồi cũng có khi con chẳng về nhà suốt một ngày dài bận bịu. Con đã ưu tiên thời gian cho những thứ với con là quan trọng mà chẳng hề nhận ra rằng con đã từng giận cha vì chính những điều như vậy.

Đã có lúc, con chẳng thích việc mình giống cha một chút nào.

Ấy vậy mà trong những lúc con bận rộn và bế tắc nhất, cha lại là người hy sinh bản thân mà lo lắng cho bữa ăn và giấc ngủ của con. Mỗi lần con không kiểm soát được cảm xúc, cha là người đã bao dung và tiếp tục yêu thương con. Khi con chẳng may bỏ quên mất gia đình, vẫn là cha đã giục giã con sớm trở về nhà. Nghĩ kỹ lại, dường như cha vẫn luôn bày tỏ tình yêu thương với con theo cách của riêng mình.

Nhớ về lúc con còn nhỏ, thì ra chính cha là những người đã hy sinh thật nhiều để con chỉ cần tập trung vào mỗi bản thân mình. Cho đến khi con bắt đầu phải tự lập kế hoạch cho cuộc sống, tự mình giải quyết mọi vấn đề, một mình đối mặt với nhiều mối quan hệ khác nhau, con mới hiểu việc “làm người lớn” đòi hỏi nhiều nghị lực đến nhường nào. Những khó khăn con đang trải qua, có lẽ cha đều đã từng phải đối mặt với chúng rồi phải không? Có đúng là chính bởi như vậy mà cha chẳng hề trách con mỗi khi con giận cha điều gì, cha ơi?

Con người thật ra chẳng có ai hoàn hảo. Không chỉ cha của con, mà tất cả những người cha trên thế giới này có lẽ cũng đều như vậy, và cả bản thân con nữa. Có thể con chưa đủ lớn để hiểu cha nhiều hơn, có thể con chưa có đủ nhiều trải nghiệm để đặt mình vào vị trí của cha, thế nhưng có một điều con đã hiểu ra rằng cha lúc nào cũng nỗ lực hết sức mình và luôn mạnh mẽ. Không biết từ bao giờ, con đã tường tỏ hơn những vất vả và lo toan của cha.

Cha ạ, con muốn cha biết rằng có thể con chưa hiểu hết mọi điều về cha, nhưng con sẽ luôn học hỏi theo sự mạnh mẽ của cha, và sẽ luôn nỗ lực vì mọi điều cha đã làm cho con. Mỗi ngày trôi qua, con ước mình có thể hiểu cha nhiều thêm một chút.

Nhân ngày của cha, con muốn cảm ơn cha rất nhiều vì đã luôn mạnh mẽ, kiên nhẫn và yêu thương con. Nhất định con sẽ sớm trưởng thành, cha hãy tin ở con, và hãy đợi con, cha nhé!

Chia sẻ bình luận của bạn

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.