Tuổi 17 con nhiều băn khoăn cho tương lai phía trước. Có những lối nhiều người qua lại, đi theo thật dễ dàng. Con ước mơ trở thành một nhà đầu tư tài chính, một chuyên viên công nghệ, một nhà truyền thông hay một bác sĩ – ai cũng thấy dễ đồng cảm, ai cũng gật gù – “ừ, giỏi đấy”. Nhưng, nếu như con “lỡ” mong mỏi được làm một việc mới mẻ, được tưởng thưởng không bởi tiền bạc, thăng tiến trong công việc mà là niềm hạnh phúc trong tim, là sự trân trọng dành cho người không theo lối mòn, liệu chính con, và cả bố mẹ có khi nào nghĩ đi một lối riêng như vậy là “điên rồ”? Những câu chuyện dưới đây có lẽ, đâu đó, sẽ mở ra câu trả lời cho riêng con.
Chuyện trao đi những cơ hội với Nguyễn Huyền Châu
Nguyễn Huyền Châu thường được nhắc tới như cô gái người Việt dưới 30 tuổi đầu tiên được mời tham dự Diễn đàn Kinh tế thế giới Davos. Thế nhưng, cuộc sống của Châu còn vô số những sắc màu thú vị khác – đồng sáng lập School for Kids, thành viên Global Shapers Community – Cộng đồng những nhà kiến tạo toàn cầu Hà Nội, đồng sáng lập, phụ trách mảng quan hệ khách hàng tại xưởng nghệ thuật Pallet. Hành trình tràn ngập cảm hứng này bắt đầu từ những ngày còn là sinh viên tại trường đại học RMIT Việt Nam, khi cô bé Châu 19 tuổi biết rằng: mình hoàn toàn có thể làm những gì mình thích, cứ thử, sai, và làm lại. Khởi đầu là một trong những sinh viên xuất sắc nhất khoá trong ngôi trường quốc tế ở Hà Nội, Nguyễn Huyền Châu đã và đang bay đến khắp các phương trời, viết nên câu chuyện của riêng mình về sự “ổn định” của phụ nữ vùng cao Hà Giang, về cơ hội giáo dục của các em nhỏ ở Phiêng Cành, về tiếng nói của lớp trẻ ở Diễn đàn Kinh tế thế giới, về rung cảm nghệ thuật, về những cơ hội và khả năng bất tận khi chúng ta sống với mong muốn được trao đi – một mong muốn dung dị, bền bỉ và đẹp đẽ.
Chuyện khởi nghiệp của Canavi.vn
Với Nguyễn Hoàng Hải – nhà sáng lập và CEO 28 tuổi của Canavi.vn, một trong những gương mặt khởi nghiệp lọt top “30 Under 30” châu Á của Forbes năm 2017, lối khác là lối kinh doanh của riêng mình. Sáng lập Canavi.vn anh mong muốn tạo ra nhiều việc làm tốt và giúp định hướng lộ trình nghề nghiệp cho những người trẻ, đặc biệt là phái nữ – trước rất nhiều định kiến và bất công trên con đường sự nghiệp của họ. Khởi đầu từ AdsBNC, ViVi Digital rồi đến Canavi.vn, chàng cựu sinh viên RMIT này đã thực sự ghi dấu trên bản đồ start-up Việt với những ý tưởng rất “trúng”, rất thông minh và khác biệt. Thật vậy, lối nghĩ dựng nên một nền tảng kết nối hoàn toàn mới, tập trung phục vụ nhu cầu việc làm của nữ giới chắc sẽ không đến từ một con người ngại khám phá. Và cũng như vậy, nếu lựa chọn lối đi cũ mòn, những trái tim không-khuôn-khổ kia sẽ thật dễ rơi vào chán chường.
Chuyện sức khoẻ với “Vườn thuốc nam”
“Vườn thuốc nam” là một dự án khai thác và phát triển kho tàng thuốc Nam phong phú của dân tộc với hai đại diện là Võ Quốc Lập và Thạch Thị Kim Thanh, có vườn thuốc đầu tiên trong khuôn viên trường Đại học Cần Thơ từ 2014. “Lượn” một vòng quanh fanpage này, người ta sẽ thấy rất nhiều câu chuyện bình dị mà bổ ích về thuốc Nam. Đó có thể là chuyện ăn rau – phân tích theo cả Đông y và Tây y, chuyện cây ngải cứu tốt ra sao, bệnh tai biến phòng thế nào đến cả việc hạt mầm nảy lên thực ra là một điều kì diệu. Không chỉ là những bài thuốc, lời khuyên giúp chúng ta trân quý sức khoẻ bản thân, “Vườn thuốc Nam” nhắc nhớ về nguồn cội, giữ gìn những điều đang dần mai một đi. Cái thong thả, ung dung, chi chút tận tâm của những người làm thuốc này, là điều đáng quý mà những lối ồn ào, huyên náo ngoài kia không thể có được.
Chuyện tìm lẽ sống bình yên với “Chuyến đi của vịt”
“Chuyến đi của vịt” là những tâm sự nhỏ bé của Lại Hồng Vy, cô gái sinh năm 1991, sinh ra và lớn lên ở Thanh Hóa, sống tại Sài Gòn, người quyết định xa rời thành phố để sống cuộc sống tối giản giữa thiên nhiên. “Chuyện cái ao”, “vườn lên xanh” hay album xây “nhà” làm người ta phải mỉm cười vì cảm thấy bình yên quá đỗi, như vừa hít một hơi căng đầy lồng ngực cái trong trẻo của cuộc sống giữa miền quê bát ngát. Những câu chuyện kể rất duyên – nhỏn nhẻn, thảnh thơi, cho người ta thấy một trái tim bình yên, khiến người ta phải thốt lên “càng đọc càng thấy tim mềm ra”. Làm được như “vịt”, tưởng dễ mà lại khó, bởi, lẽ sống “biết đủ”, trân quý những điều tự nhiên xung quanh chúng ta, niềm vui bình dị ta đang có, là khó lắm, mà cũng hạnh phúc vô cùng.
Quyết liệt theo đuổi đến tận cùng trên lối đông người hay ung dung chọn một lối đi riêng, quyết định luôn nằm ở con. Thế nhưng, cha mẹ hãy nhắc con rằng, dù chọn lựa ra sao, hãy để ý tới mong muốn thực sự của mình. Để mỗi sớm mai thức dậy, con sẽ thấy vui với con đường mình đang đi, hào hứng với những chặng đường phía trước và tìm được bình yên trong trái tim mình. Vậy là đủ, cha mẹ nhỉ?
Giang Nguyễn
Comments