“Cách bạn làm một việc nhỏ chính là cách bạn sẽ làm những việc lớn.” – Iyanla Vanzan
Bạn nhờ con quét nhà. Con làm xong, nhà vẫn bừa như cũ, quyển sách rơi dưới đất, con thà quét chổi qua chứ không nhặt để lên bàn. Bạn chép miệng cho qua, nghĩ: “Thôi dù sao cùng chỉ là quét nhà.”
Bạn rót nước vào chai để trong tủ lạnh cho mát, con uống mỗi chai chỉ còn một chút rồi để lại vào tủ. Đến khi bạn cần uống thì chai nào cũng đã gần hết. Bạn châm nước vào chai, có chút khó chịu nhưng nghĩ: “Thôi, dù sao cũng chỉ là mấy chai nước.”
Đây chỉ là hai trong số nhiều ví dụ “dù sao cũng chỉ là chuyện nhỏ” mà ba mẹ hay gặp với các con tuổi teen. Đa số ba mẹ thường cho qua, “nhịn con”, với quan điểm “miễn con học giỏi là được, những chuyện này không liên quan gì.” Nhưng bạn tin không, cách con giải quyết những việc nhỏ hàng ngày nói lên rất nhiều thứ về con và cũng định hình thái độ của con khi gặp những việc quan trọng to lớn khác.
Khi con qua loa, sơ sài hay không chịu khó với những việc nhỏ, điều này dễ trở thành thói quen, nếp nghĩ, thành một phần tính cách của con và xuất hiện khi con làm mọi việc. Đừng hy vọng con “khi làm việc lớn” sẽ đột nhiên trở nên cẩn thận, chu đáo và toàn tâm, bởi đơn giản con chưa bao giờ quen hay rèn luyện cho mình những điều đó trước đây. Ngược lại, nếu con hết mình trong những việc nhỏ, con đã nâng cao rất nhiều kỹ năng của mình để đối diện với những chuyện lớn.
Mục đích của bài viết này không phải là để bạn trở thành ba mẹ khó tính bị ám ảnh bởi những chi tiết nhỏ. Mục đích của bài viết là để bạn hiểu ra sự ảnh hưởng của những việc tưởng chừng không quan trọng. Rằng nếu con biết toàn tâm hoàn thành tốt nhất những việc không quan trọng, con sẽ hoàn thành những việc quan trọng dễ dàng và xuất sắc hơn rất nhiều.