Bạn dạy con về sự cạnh tranh như thế nào?

Sự cạnh tranh là một khái niệm dễ gây tranh cãi.

Nếu coi cạnh tranh là một loại gia vị, hẳn gia vị này khá mạnh và mang vị cay. Người ta thường bảo rằng, vị cay khi dùng chừng mực còn cảm thấy ngon, nhưng nếu dùng quá tay thì sẽ hỏng cả món ăn. Tuy nhiên, điều này còn phụ thuộc vào mức độ ăn cay của từng cá nhân, nếu có những người có thể chịu được độ cay rất cao, càng cay càng thích, thì có lẽ khái niệm “cay vừa đủ” sẽ không còn đúng nữa.

Tương tự như với sự cạnh tranh, đúng là trạng thái này không hẳn là một trạng thái yên bình dễ chịu, nhưng nó có tính kích thích, tạo sự hứng khởi và động lực, nó làm cho mọi việc trở nên thú vị hơn, giúp người ta tập trung hơn. Thường những người chịu được cường độ cạnh tranh cao là những người mạnh mẽ, vững vàng và có thực lực, đây là những điểm mạnh không thể phủ nhận. Nhưng cũng như những người ăn cay quá thường xuyên sẽ dẫn đến rối loạn tiêu hoá, việc đặt mình vào sự cạnh tranh liên tục khiến người ta dễ trở nên háo thắng, căng thẳng hoặc không còn tận hưởng được niềm vui trong việc mình làm. Âu đây cũng là sự lựa chọn của những người thích cạnh tranh, có thể họ sẽ đẩy bản thân mình đi quá giới hạn và gục ngã, có thể họ sẽ kịp nhận ra và lùi lại, đằng nào thì họ cũng sẽ học được thứ mình cần.

Riêng đối với con, khi nói về cạnh tranh, có lẽ bạn nên quan sát bản tính của con trước nhất, xem việc “thích ăn cay” hoặc thích cạnh tranh của con đến đâu và con có ổn với mức độ đó không, nếu không, bạn có thể giúp con điều chỉnh.

Có người cho rằng cạnh tranh là tự nhiên, cần thiết và nên được thừa nhận công khai, “tôi muốn là người giỏi nhất”, “tôi muốn vượt qua bạn”, chứ không chỉ là “hãy vượt qua chính mình”. Người khác lại cho rằng cạnh tranh dễ dẫn đến những điều tiêu cực và người ta nên biết tiết chế sự cạnh tranh. Còn bạn thì sao? Quan điểm của bạn về sự cạnh tranh là gì?

Chia sẻ bình luận của bạn

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.