1. Phe đọc sách
Nếu phải chọn một trong hai, tôi sẽ chọn đọc sách. Thông tin trong sách đầy đủ, chi tiết và đáng tin cậy. Mặc dù đầy ắp thông tin, sách vẫn cho người đọc một không gian để tưởng tượng và suy luận. Sách còn giữ một khoảng cách lịch sự với người đọc, cho người đọc muốn dừng để suy nghĩ lúc nào cũng được, đọc nhanh cũng được, đọc chậm cũng được hoặc dừng lại hôm sau đọc tiếp cũng được. Trong khi đó, phim ảnh thường ngồn ngộn chi tiết, khoả lấp giác quan của người xem khiến tôi cảm thấy như bị “phủ đầu”, không nghiền ngẫm được gì, mà suy nghĩ và dòng cảm xúc cứ bị cuốn theo và giới hạn bởi tính toán của những người làm phim. Đọc xong một quyển sách, tôi thấy thế giới của mình nhiều màu sắc hơn, hiểu biết nhiều hơn, nhưng xem xong một bộ phim, tôi thường thấy mệt, sự hiểu biết một bộ phim đem lại thường bề mặt hơn là sách. Thêm nữa, sách đơn giản và cơ động, chỉ cần một nguồn sáng ổn định là có thể đọc ở bất kỳ đâu. Với phim, tôi sẽ cần điện và các thiết bị khác để xem được.
2. Phe xem phim
Người ta cứ cho rằng phải đọc sách mới tốt, mới là tiếp thu kiến thức nghiêm túc còn phim thì chỉ là giải trí. Bạn thường nghe mắng “suốt ngày xem phim!” chứ đâu bao giờ nghe “suốt ngày đọc sách!”, đúng không? Nhưng phim là kênh học của tôi. Tôi không thích đọc sách, sách làm tôi chán và buồn ngủ. Trong khi đó, tôi có thể xem phim mỗi ngày mà không biết chán và tiếp thu bao nhiêu điều hay từ phim. Nếu ai đó bảo rằng xem phim là nhảm nhí, đó là bởi họ không biết chọn lọc phim để xem, cũng như sách có quyển hay và quyển nhảm nhí. Tôi xem phim tài liệu về thiên nhiên, về lịch sử các châu lục, về những danh nhân thế giới để thấy cuộc đời thật đa sắc. Tôi xem những bộ phim kinh điển về chiến tranh, tình yêu hay gia đình, để mở rộng trái tim mình cảm thông với người khác. Tôi thấy thật may mắn vì có những bộ phim trên đời, bởi nếu tôi bảo thủ mà cố ép mình tiếp thu điều mới qua sách, chắc là một năm tôi chỉ đọc được một quyển mà thôi. Những bộ phim với thông tin chính xác, cách kể hấp dẫn cùng hình ảnh, âm thanh được đầu tư chăm chút, đó là những người thầy tuyệt vời nhất với tôi.
Bạn nghĩ sao về hai luồng suy nghĩ này? Bạn đồng tình với phe nào hơn? Bạn là phe đọc sách hay xem phim? Theo quan sát của bạn thì các con ở nhà thuộc phe nào? Bạn có khuyến khích con đọc sách hay trách mắng con khi xem phim nhiều không? Gu đọc sách/xem phim của con là gì, và bạn có khuyến khích điều đó không? Chia sẻ suy nghĩ cho chúng tôi với nhé.